XUÂN NGÀN PHƯƠNG
Xin trải lòng ra, đón nắng về
Xuân vàng rực rỡ khắp sơn khê
Có ai biết được nơi vườn cúc
Nụ bạch đang chờ điểm sắc lê
Hoa của mười phương đã thịnh khai
Từ Âu sang Á cánh đào mai
Mầu lê trinh tuyết càng trong sáng
Người đã bao giờ quên nhớ ai
Ngày trắng pha hồng Xuân, rất Xuân
Đường mây bát ngát đợi đăng vân
Hoa như đang kết thành Xuân tứ
Cứ mỗi bài thơ thả một vần
Hãy chúc nhau Xuân vàng bất tận
Trên quê hương đại mộng viên thành
Những cành lê tuyết từ muôn dặm
Trao tặng non sông vạn ý lành
Cao Mỵ Nhân
XUÂN
Xuân à! Những tưởng Xuân đi.
Nào hay Xuân lại tức thì đến ngay.
Đời say, Xuân cũng say say.
Hoa vàng, bướm trắng, ngất ngây một trời.
Xuân à! Những tưởng Xuân tươi.
Ngờ đâu Xuân cũng biết cười gió đông
Bên kia Xuân đẹp, Xuân nồng.
Bên này Xuân quá lạnh lùng, hỡi Xuân!
Đăng Nguyên
MƠ XUÂN
Ngẩn ngơ thiên lý một mình
Hành trang còn mối tơ tình vấn vương
Trong tịch mịch những đêm trường
Ước mơ xuân đến viễn phương mịt mờ
Nguyệt cầm lạnh những phím tơ
Bơ vơ lạc lối bên bờ sơn khê
Người đi sao chẳng thấy về
Mây hồng lãng đãng bốn bề tịnh không
Chập chùng hư ảo mênh mông
Thoảng nghe như tiếng gió đông thở dài
Sương rơi hay lệ u hoài
Theo dòng nước chẩy trải dài chân mây
Hài xuân nhẹ bước đến đây
Ngàn hoa tươi thắm hây hây nắng đào
Hương xuân quyện gió dạt dào
Từng đàn chim én lao xao phiêu bồng.
Quỳnh Anh
ĐÓN XUÂN
Vần thơ ươm nụ đợi mùa xuân
Mưa tuyết nhẹ rơi phủ cõi trần
Vắng tiếng chim ca thời son trẻ
Không màu hoa thắm thuở thanh tân
Khăn xưa phảng phất mùi phương thảo
Áo cũ nhạt phai sắc cẩm vân
Đốt nén hương lòng chờ đón Tết
Mai vàng thấp thoáng nở trong tâm
Nguyễn Thị Ngọc Dung
XUÂN CA
Hãy hôn đời bằng đôi môi căng sữa
Tuổi hai mươi lá chuối phất mai hồng
Nắng vàng reo ca đất trời mở hội
Ong bướm xôn xao nhắn gọi hoa đào...
Suối ngọt lành lòng người đã mở
Đón gió ngạt ngào hây hây
Suối trong veo, mắt trẻ đã phô bày
Nắng vàng thơm biết mấy!
Tôi cầm sách đọc
Nghe tiếng chim kêu tàu chuối phất
Đây lòng đất đón chào mừng Xuân nhật
Xuân hiện ra đời, kiến bọ đi chơi...
Lá khuynh diệp tươi cười vui ngửa mặt
Cành bông lài trắng mắt phất phơ lay
Cuộc đời vui như cánh bướm vừa bay
Không để lại vết xe sầu quá khứ
Hoa đời dệt gấm vàng quanh suối
Xuân hành vời vợi biển đại dương
Tuổi hai mươi ngọt mật thơm đường
Trái tim nối bằng tơ bằng sợi
Hiện tại, tương lai, quá khứ đời...
Vũ trụ lên lời trong khóm lá
Đón mời nhân loại bước ra chơi
Mai tinh anh rửa sạch tấm lòng đời...
Vi Khuê
(Thơ sưu tầm)