Vào quán, ra sức mà zô
Zô đi, zô lại, đứng zô lại ngồi
Rót đầy, rồi lại rót vơi
Chén này gửi “vợ”, chén tôi gửi “chồng”.
Chén vì món hết, đĩa không
Chén chúc món mới, còn nồng bốc hơi.
Chén chúc “con” có việc rồi
Chén chúc “bố” đã được ngồi tổ hưu
Chén chúc ‘vợ” quá ưu chiều
Chén này chúc bạn, có nhiều thơ ca.
Chén này “vào bảy”, “ra ba”
Chén này chúc bạn có nhà cao sang.
Chén này, “hô” nhé, thật vang
Vang hơn bàn khách, cả làng phải im.
Bàn bên, chẳng chịu nhấm chìm,
Đứng lên thách uống, để tìm đại ca
Thế là luật đã đặt ra,
Đôi bên đều có “uống ca” thi tài
Ôi thôi nghiêng ngả, bao chai
Chân chiêu, chân đá, chân cài lẫn nhau
Ôi thôi, xe trước, xe sau
Lao ra đường phố, biết nhau thế nào
Ôi thôi, chân đứt, máu trào
Ôi thôi, gục ngã, cáng vào nhà thương
Ôi thôi, nằm liệt trên giường,
Ôi thôi là hết mọi đường ước mơ.
Nhắc nhau, câu nói tôn thờ,
“Rượu bia, zô thế- Đời mờ tấc gang”./.
Đào Ngọc Thịnh